Thơ ngày thầy thuốc 27-2
ÁO TRẮNG BLOUSE
Đã bao lần anh nói cùng em
Trân trọng biết bao nghề thầy thuốc
Như mẹ hiền mang niềm hạnh phúc
Xoa dịu nỗi đau, trị bệnh giúp đời.
Đôi bàn tay em chăm sóc, cứu người
Thấu hiểu tiếng rên, cơn ho, nhịp thở
Những kiến thức in sâu trong trí nhớ
Nhiều đêm về vẫn trăn trở lo âu.
Người quê nghèo nay ốm mai đau
Một nắng hai sương bốn mùa vất vả
Em như chim sâu soi từng kẽ lá
Giúp cho cây đời hoa trái sum suê.
Trách nhiệm, tình người, hai tiếng lương y
Thương cảm bệnh nhân, căm thù bệnh tật
Làm bác sĩ mà giống như dũng sĩ
Trận tuyến vô hình bên áo trắng bờ lu !!!
27/2/2014
Nghiêm Trường Dũng.
Bài thơ: Thầy Thuốc
Tà áo trắng vẫn một màu trắng toát
Lời dịu dàng và ánh mắt dịu êm
Dáng đi vẫn nhẹ nhàng thanh thoát
Người bệnh nào cũng cảm thấy bình yên.
Khi đặt ống nghe lên trái tim người bệnh
Tim phập phù làm đau nhói tim ta
Tiếng của mạch như là mệnh lệnh
Khó khăn nào cũng tìm cách vượt qua!
Ta chưa phải giàu sang chi lắm
Còn bận lo toan lắm thứ việc nhà
Con đi học bao khoản tiền phải đóng
Bố mẹ nghèo vất vả ở quê xa.
Nhưng tất cả những gì tốt đẹp
Ta dành cho người bệnh hôm nay
Ai không biết có trời xanh kia biết
Khi trời xanh đang tỏa sáng đất này.
Vì lẽ đó mà ta không từ chối
Dù đêm khuya điện réo gọi đi liền
Vì người bệnh lòng ta không thoái thác
Cứu được người tâm linh bình yên.
(Lê Duy Phương)
Bài thơ: Bông hoa của cuộc đời
Như bông hoa nở giữa đời
Nhẹ nhàng em đến với người ốm đau
Có cần phép thuật chi đâu
Nàng tiên áo trắng bay vào cõi nhân…
Thương người chẳng quản gian nan
Sớm, khuya giường bệnh ân cần hỏi han
Bàn tay rất đỗi dịu dàng
Em mang đi cả trăm ngàn âu lo
Bước ra – để lại dặn dò
Bước vào – xóa nỗi buồn xo cho người
Ơi bông hoa của cuộc đời!
“Lương y từ mẫu” như lời Người răn…
Dẫu còn vất vả khó khăn
Không làm phai ánh trăng ngần trong em
Trăm năm sen vẫn là sen
Tấm lòng thầy thuốc – mẹ hiền, tỏa hương..
(Người lính)
Bài thơ: Trái tim người thầy thuốc
Trắng tinh màu áo của Thầy
Trái tim nhân hậu đêm ngày tỏa hương…
Giúp người đi tiếp trên đường
Lương y – Từ Mẫu khiêm nhường hành trang
Lá tươi xanh, lá ngả vàng
Vượt qua bạo bệnh thênh thang cuộc đời…
Trái tim ươm những nụ cười
Trái tim ngăn giọt lệ rơi não lòng
Trái tim bừng sắc hoa hồng
Trái tim Thầy thuốc mênh mông tình người…
Bài thơ: Áo trắng ngành y
Đã bao lần em thao thức thâu đêm
Trăn trở nghĩ suy từng căn bệnh nặng
Có đầy vơi những chiến công thầm lặng
Có ngậm ngùi đau xót nghẹn con tim…
Nhẫn nại, ân cần, đằm thắm là em
Nhẹ gót chân dõi theo từng hơi thở
Cho bình minh thêm niềm vui ấp ủ
Cho cuộc đời vơi bớt nỗi ưu tư.
Chiến công em nối tiếp suốt cuộc đời
Màu áo trắng với tấm lòng trong trắng
Vẫn âm thầm bao niềm vui thầm lặng
Bởi em – “Mẹ hiền” cao quý ngành y.