Tôi sống và kiếm tiền được nhờ đâu?

Tôi sống và kiếm tiền được nhờ đâu? Blog này tôi lập lên từ hồi còn đang làm trong viện Chiến lược phát triển. Hồi đó lập lên là do chán chường công việc, suy nghĩ nhiều về cuộc đời mình. Nhiều lúc cảm thấy bế tắc, tôi thấy một số bạn trẻ mới còn gặp tình trạng chán hơn, cảm thấy vô vị, vô hướng. Sau đó tôi quyết định ra ngoài tư nhân và viết lại những đúc rút của cuộc đời mình, hy vọng sẽ giúp được các bạn sớm thoát khỏi những khó khăn những bỡ ngỡ ở đời.

 

Tôi hay xem youtube vì thời gian nhiều khi cũng chẳng có nhiệm vụ cụ thể nào, làm thì cảm thấy nó cũng hết vị rồi. Lúc đó tôi thấy lạ là tại sao trên youtube, người nước ngoài người ta chia sẻ nhiều khóa học, dạy nhiều kinh nghiệm sống, mang lại nhiều niềm vui vậy. Sau này tôi mới biết đó là vì tiền, vì nếu họ càng giỏi, càng nhiều người biết đến họ, họ càng có nhiều tiền. 
 
Có lẽ mãi đến bây giờ tôi mới hình dung được ở ngoài tư nhân bạn phải phô hết hiểu biết ra, trình thấy cho người chủ biết họ thuê bạn họ sẽ được gì, bạn càng làm được nhiều càng được tiền nhiều. Lúc đó thì nói nhiều như tôi sẽ không bị gọi là thùng rỗng kêu to nữa- mà là dùng để làm sale, biết nói với khách hàng- chứ không tuyển ông  câm như hến, không giao tiếp được với khách hàng.

Sau đó tôi tập trung làm nhiều clip, coi như chính là giới thiệu bản thân mình, lần sau nhà tuyển dụng có hỏi, tôi cũng dễ dàng chứng minh được thông qua những kĩ năng đã được public, thời gian được rút ngắn để họ quan tâm đến cái khác của mình hơn. 
 
Còn về tiếng Anh là tôi có nhiều người bạn nước ngoài, tôi có thể giao tiếp với họ được, dù tiếng anh tôi bị hỏng phát âm khá nặng, nhưng tiếng Anh là con đường tự lực duy nhất giúp bạn dễ dàng có được những công việc trả lương cao.
 
 đến sau này xem những người như Jevermine, Jamviet, ninhdon, Danny Nguyen, 5sonline …đến những đỉnh cao khác . Tôi mới nhận thấy : Con người ta làm gì cũng được, độ tuổi nào hay bất cứ hoàn cảnh điều kiện nào cũng được, miễn là có quyết tâm, quyết chiến và không chịu lùi bước.
 
Đấy là điều tôi cảm nhận thấy thấu đáo nhất khi được Khánh Lê, một người bạn cùng lớp đại học với tôi chia sẻ. Đó là một người có thể ít nói hơn tôi, nhưng thu nhập tốt do đầu cậu ấy rất giỏi, tôi không thế thì tôi làm cái khác có thể tí hơn, chẳng sao, miễn là thấy hạnh phúc vì mình có giá trị.
 
Tôi nhớ là tất cả các kĩ năng kiếm tiền hồi còn làm nhà nước, được một anh rất giỏi , thương tôi vì tôi  lúc đó như thằng ngố tầu, không biết nói năng gì, chỉ có máu học, tôi hỏi nhiều, và học được cái quý giá này:
 
 
Đây là kĩ năng giúp tôi kiếm được rất nhiều tiền, giúp tôi có nhiều việc, vì đây là vấn đề các xếp hoặc các anh chị khác hay vướng, đồng thời ít người tìm hiểu, đến giờ đi đâu tôi cũng rất vững kĩ năng tin học văn phòng của mình, đặc biệt là word và các vấn đề liên quan. Nhưng chia sẻ lại thì chẳng ai xem mấy. Ở mình họ tìm vui trong những cái  khoe hàng, lộ hàng nhiều hơn. 
Tôi không hiểu tại sao những cái nhảm nhí họ lại xem nhiều thế. Trong khi những clip nhảm bằng tiếng anh như lộ hàng chẳng ai xem, chửi nhau, đời tư cũng chẳng ai xem, thì ở mình lượt view khủng khiếp. Dưỡng như họ thích xem hài, lộ hàng, nhạc dj với mấy cô hàn quốc hở hang nhiều hơn. Trong khi kĩ năng làm việc thì lại không? Tôi không hiểu.

Tôi hi vọng dù tôi chưa thành công, nhưng những điều tôi đúc rút ra  có thể giúp được những bạn còn đang từ trong ghế nhà trường, đang gặp bế tắc, rằng các bạn cố gắng học lấy cái gì các bạn mạnh đi, rồi cuộc đời sẽ cần bạn.
Cuối cùng xin chia sẻ 1 câu chuyện hay về cố gắng trong đời:

“Tôi thấy người trẻ hay nói về lạc lối, hay nói về mong muốn tìm kiếm con đường của đời mình. Nhưng sự thật là họ chỉ ngồi một chỗ kêu chán chứ chẳng ai tự mình đi tìm lời đáp cho câu hỏi ấy.
Tôi còn nhớ trong cuốn “Tôi nói gì khi nói về chạy bộ” của Murakami đoạn đầu có kể lại việc tác giả phỏng vấn một vận động viên Marathon có tiếng về chuyện nản lòng. Bản thân tác giả cũng là một người gò mình vào kỷ luật của việc chạy bộ và ông cũng trải qua cảm giác nản lòng giống hệt như những người chạy khác. Thế nhưng, Murakami vẫn muốn hỏi một vận động viên đẳng cấp quốc tế rằng ông ta có nản lòng không mỗi khi phải thức dậy vào sáng sớm, khi cơ bắp vẫn còn nhức mỏi, còn ngoài trời thì mưa rét cóng buốt. Người ấy đã trả lời là:
“Có chứ. Ngày nào tôi cũng nghĩ như thế.”
Điểm khác biệt nằm ở chỗ ông ấy vẫn tiếp tục vượt qua chúng rồi một ngày trở thành vận động viên Marathon vô địch thế giới.
Được làm một công việc mà bạn yêu thích chẳng hề khiến mọi thứ dễ dàng hơn. Đam mê cũng không phải gậy chỉ đường của Doraemon để lúc nào cũng nói cho bạn biết rằng ngày mai mình sẽ làm gì. Chỉ có ý chí quyết tâm mới giúp bạn bứt được khỏi cảm giác chạm ngưỡng (hit the wall) ấy.
Đến một lúc, vượt qua được giới hạn của bản thân dần trở thành một cảm giác gây nghiện. Rồi từ ấy, bạn có cơ hội để làm được những điều khác biệt.
Đam mê, với tôi, từ khi còn trẻ, vẫn luôn là 99% chịu đựng, cố gắng và vươn lên. Trong đó chỉ có 1% duy nhất là khoái cảm. Sau này tôi cũng bất ngờ khi được biết từ “đam mê” (passion) có gốc là động từ patère trong tiếng Latin có nghĩa là “chịu đựng” (suffer).
Bản thân tôi thì nghĩ, chúng ta vốn đã đang đi con đường của đời mình, chỉ là mọi người đang đứng trước ngã rẽ với nhiều lựa chọn. Trong đời người, chẳng thứ gì quyền lực nổi bằng “lựa chọn”.
Biết đâu là cái giá đáng trả thì sẽ có cuộc đời đáng sống.
Update 29/10/2018 – Ngô Hải Long- Tôi 30- Những điều tôi cảm thấy đúng đắn nhất đến giờ. Xin chia sẻ lại những điều tôi học được từ Phương Đông và Phương Tây mà 30 năm cuộc đời tôi nghĩ rằng nó đúng đắn:

#Phương_Đông – China – Japan

1- Người trước mặt bạn dù bé hơn bạn, yếu hơn bạn lúc này nhưng có thể là ân nhân và sếp của bạn về sau – cho nên hãy tôn trọng người trước mặt bạn nhiều nhất có thể. Trừng phạt lớn nhất với người khác với bạn không phải là những cú đấm, mà là  việc họ cắt đứt mối quan hệ vs bạn. Bạn sẽ không nhận được ích lợi gì từ họ nữa (Vì thế hãy cố gắng  giữ tôn trọng và đừng vội phán xét một ai, bản thân bạn cũng phải càng giỏi nhé- càng giỏi, càng giầu, càng nhiều ích lợi, càng sống tốt – đòn trừng phạt càng đau). – Câu này của Trung Quốc: Đừng bao h coi thường bất cứ ai

2- Không thầy đố mày làm nên, học thầy không tày học bạn, chọn bạn mà chơi , đọc sách 10 năm đôi khi không bằng nghe một lời của người quân tử..v.v.. câu này thấm đẫm khi đọc tác phẩm bố già của phương Tây nhưng lại đúc rút dễ nhớ của Phương Đông: tình bạn rất mạnh, nó tạo nên những Microsoft, Apple, Facebook…và nhiều câu chuyện khác. nó chỉ yếu hơn tình thân một chút thôi … khi bạn bại liệt.

3- Khi bạn còn yếu thì hãy chăm chỉ trước nhất, đó là phẩm chất tốt nhất để vượt lên chính mình. Đừng nghĩ rằng ăn chơi và chụp ảnh tự sướng là hay, Đừng nghĩ thu nhập thấp thì phải hơn thằng khác ở cái tinh thần thoải mái sống lâu trăm tuổi, hưởng thụ. Lý do Việt Nam muôn đời là nước yếu, bị thằng khác đến dày xéo là chính, chính là vì không có những thế hệ chịu khó hi sinh chăm chỉ lao động để đột phá được phẩm chất con người, trở thành đế quốc.- Câu này của người Nhật: Yêu nước là chăm chỉ, làm cho doanh nghiệp mình làm trở lên vĩ đại.

#Phương_Tây Mỹ- Châu Âu

1- Con hãy chọn đi con đường của con, đừng theo con đường này cha đã đi- Lời kết trong một bộ phim siêu anh hùng. Hãy mạnh dạn làm những việc kể cả không tính toán trước, cốt là nó khiến bạn có ý chí chăm chỉ, tin vào chính mình , quyết tâm làm việc. Chắc chắn có ngày bạn sẽ thành công.

2- Hãy sống có nguyên tắc. Ví dụ, trong end of the gun: Cuộc sống là thế, nếu trước bạn chỉ có tiền, thì bạn đang đứng trước họng súng.

# TÔI 30!

Có thể bạn quan tâm:

4 thoughts on “Tôi sống và kiếm tiền được nhờ đâu?

  1. Pingback: เกมสล็อตค่าย WM WorldMatch

  2. Pingback: DevOps consultancy

  3. Pingback: Trust Bet

  4. Pingback: blote tieten

Leave a Reply

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);