Câu chuyện như sau: Cách đây là khoảng 5-6 tháng về trước. Cũng như mỗi buổi sáng tôi đi làm, sáng ra tôi thường nở nụ cười thật tươi vào chào bất cứ ai đi ngang qua. Cũng như mọi khi tôi đi làm, tôi thường không quan trọng là gặp nam hay nữ. Hôm đó tôi chuẩn bị đóng cửa đi làm thì gặp anh hàng xóm trước cửa phòng tôi, anh đó cũng đóng cửa đi làm. Gặp anh ấy tôi cười và chào anh, thì anh ta lại tỏ vẻ không vui và nói một câu như vỗ vào mặt người khác.
Anh ấy nói rằng: “Ôi trời, gặp Nụ thế này đen lắm. Mỗi lần đi làm gặp đàn bà đầu cổng thế này làm kiểu gì cũng không đen, đặc biệt là đánh số đề”.
Thật sự sau khi nghe xong câu nói đó tôi hơi giật mình.
Và tôi có đáp rằng: “ Sao anh lại nói như vậy, hôm nay ấy là anh gặp em đó nếu như anh gặp mẹ anh hay vợ anh đứng trước cửa thì anh cũng nói vậy sau. Mẹ anh và vợ anh cũng là đàn bà và là những người phụ nữ đáng được trân trọng. Anh nói vậy tức là anh đang động đến lòng tự trọng của mẹ anh và vợ anh đó. Phụ nữ sinh ra ai cũng có quyền được bình đẳng và được tôn trọng. Việc may mắn hay không may mắn là do chính bản thân anh nhận thấy, chứ chẳng ai làm cho anh đen đủi cả. Anh phải cảm thấy rằng anh may mắn khi mỗi sáng ra anh gặp em cũng như gặp những người phụ nữ khác trên đường để được nở nụ cười thật tươi và sảng khoái, họ chào buổi sáng tức là anh đã cảm thấy vui rồi, anh được trò chuyện với họ chứ không phải việc gặp đàn bà hay đàn ông là may mắn anh nhé ”.
Sau câu nói của tôi những buổi sáng tiếp theo trước khi đi làm, tôi lại tiếp tục đối mặt với anh ấy, nhưng khác như trước đó là anh ta đã vui vẻ và nói những câu khiến người khác không vui như vậy. Ít nhất thì tôi cũng cho họ thấy rằng. Mỗi người dù là đàn ông hay đàn bà, dù la ai đi chăng nữa thì họ cũng đáng được tôn trọng.
HÃY BIẾT TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THÌ CHÍNH BẢN THÂN BẠN ĐÃ TỰ CẢM THẤY CUỘC ĐỜI NÀY MAY MẮN LẮM RỒI.