Hồi học xong BK Hà Nội, vận may là ra trường đúng hạn. Thi lại chưa môn nào quá 3 lần. Và sau này đi làm chưa bao giờ dùng bằng để xin việc cả. Nộp cho có lệ em học đại học to tử tế nên an tâm gần như không ăn chộm ăn cắp =)) . với ngoan ạ!
Thật ra thời mình đi xin việc thì người ta vẫn đánh giá cao về những trường danh tiếng. Nên mác BK khi đó được coi là dễ đào tạo, cũng gọi là có yếu tố dễ xin việc đi. (nói thế chứ ko lại phí 5 năm khốn khó quá)
Sau này, đôi khi lúc mới đi làm có đặt những câu hỏi rất là ngớ ngẩn. Mà giờ nghĩ lại- thấy : THẬT KHÔNG THỂ TIN NỔI . Nên lúc gần rời khỏi nhà nước, lập ra blog này mục đích chia sẻ lại những gì mình va vấp phải lúc còn trẻ. Vô hướng và gần như phải tự ngẫm ra.
Có lẽ hồi nhỏ học giỏi bao nhiêu thì bây giờ phải cố gắng là sao quên đi rằng mình đã từng là 1 học sính giỏi bấy nhiêu. Bởi người thấy lớn nhất trong đời bạn là kiến thức từ những người bạn gặp trong đời. Như: Google, đồng nghiệp, bạn nhậu .v.v.v
Cho nên không biết dùng Google cũng là 1 cái tội vậy. Bạ đâu hỏi đấy. Duy trì group Tài liệu + việc làm này nên mình gặp điều đó khá nhiều.
Mỗi người chọn cho mình 1 việc yêu thích để làm. Với mình đó là viết và chia sẻ kiến thức cho các bạn trẻ hơn. Còn công việc thì hôm nào offline chia sẻ sau (cũng đang cần tìm đồng đội nên đang ra sức ngắm nghía -ha ha)
Nhắc lại: người thầy lớn nhất trong cuộc đời bạn là những con người, công cụ bạn gặp trong đời, sâu xa hơn là những trải nghiệm trong cuộc đời bạn gặp phải. Vì thế, hãy cố gắng động não và tạo cho mình thói quen tự nghiên cứu nhé. Vượt qua càng nhiều trì trệ và yếu kém trong bản thân bạn là cách đền ơn đáp nghĩa tốt nhất với người thầy lớn nhất ấy!
Chúc các bạn luôn gặp nhiều thuận lợi trong cs. Cảm ơn đã dành thời gian đọc và ghé thăm blog của mình!