Tâm sự của một Designer trong nghề thiết kế

Tâm sự của một Designer trong nghề thiết kế.

Hi! Chào các bạn Designer!

Nay rảnh ngồi nhìn lại về cái nghề của mình tâm trạng … có đôi lời tâm sự và chia sẻ vui … không nổi!

Như mọi người trong xã hội thấy và nhìn nhận thì Design là một ngành kiếm được RẤT RẤT nhiều tiền và chẳng bao giờ phải lo thất nghiệp.

Tâm sự của một Designer trong nghề thiết kế
Tâm sự của một Designer trong nghề thiết kế

Theo quan điểm cá nhân nhìn nhận thì mình thấy cái này đúng thật các bạn ạ. Một thiết kế bạn làm trong một ngày có khi bằng cả tháng lương hoặc hơn gấp nhiều lần tháng lương của một ai đó. Hiện nay thế giới phát triển đồng nghĩa với quan điểm và khái niệm về cái đẹp của con người đang dần dần đi lên một tầm cao mới. Những Designer luôn được săn đón và gần như không bao giờ thiếu việc để làm.

Vậy nhưng nó đúng khi bạn có năng lực và có khả năng nhìn nhận những cái dưới góc độ của một designer! Ngành nghề này luôn thiếu, chưa bao giờ có khái niệm là đủ nhân lực. Nhưng nó rất khắc nghiệt. Nó khắc nghiệt đến độ bạn có thể bị đào thải nếu như bạn đứng tại chỗ hoặc bạn đi sau người khác dù chỉ là một cái nhấc chân.

Thời gian của 1 Designer: Thay vì như các công việc khác … những Designer mỗi khi nhận dự án là phải thức thâu ngày thâu đêm làm việc (Freelance) và những khoảng thời gian tăng ca tới đêm muộn (nhân viên công ty).

Là những người nay đây mai đó và công việc rất nhiều nên không thể nói gặp là có thể gặp được ngay. Dateline luôn là người tình chung thủy nhất. Chầu trực họ và luôn dính chặt … mọi lúc mọi nơi. Kể cả lúc đó đang trong WC hoặc làm chuyện tế nhị.

Nhưng nói gì thì nói nhiều lúc mọi người thấy chơi cả ngày cả tuần không động đến máy tính hoặc giấy bút. Mọi người cứ nghĩ là chơi là kiểu công việc nhàn hạ. Rồi tới lúc chỉ còn vài giờ hoặc 1 ngày thì thức cả ngày cả đêm không ăn không ngủ ngồi ôm cái máy tính. Rôi Designer ai chẳng từng nghe câu: *Lúc thời gian nhiều thì không làm thì giờ thức ngày đêm mà làm chứ kêu ca cái gì*. Chưa kể được cả những câu bóng gió *Nó như thế cũng phải thôi, chứ trước đó ai đi chơi cho nó đâu*.

Có ai đã từng nhận job thiết kế nào 1 tuần mà làm xong trong ngày đầu tiên chưa?! Hay các bạn mất ít nhất là 1 ngày tìm kiếm thông tin, đi gặp gỡ và quan sát về cái bạn thiết kế, rồi tới một nơi là quán cafe hay một địa điểm nào đó để ngồi và phân tích. … rồi dành ngày cuối cùng thức đêm cùng cafe đến khi mọi người bắt đầu giờ làm việc ngày mới cũng là lúc bạn ấn nút send trên Email.

Là những con người luôn tìm và cập nhật cho bản thân mình những điều mới những xu thế mới những cái vô cùng mới… Tóm lại là thấy cái gì mới là họ phải cập nhật ngay vào quyển kim từ điển riêng của bản thân mình. Vấn đề nhiều lúc không dừng ở ĐAM MÊ nữa. Nó mặt nhiều là vì nếu như chỉ chậm chân hơn người khác một chút đồng nghĩa với việc bạn thất bại, thua cuộc!

Không công thức hay thuật toán có sẵn. Bằng sự linh hoạt sáng tạo của đầu óc cùng lúc với khả năng linh hoạt của 2 bàn tay. Không theo một nguyên lí một nguyên tắc nào cả. Tất cả dường như do chính bản thân tự nghĩ, sáng tạo, tự làm và tự hoàn thiện mọi thiết kế.

Một người Designer chỉ có thể hỏi hay chia sẻ và hoàn thiện thiết kế của mình vs một Designer khác chứ không thể nói vs một người trái nghề, không liên quan được.

Nhiều người vẫn hay nói làm design dễ, học qua chút ai cũng có thể làm được. Rồi mất một hai triệu đi học mấy khóa phần mềm là có thể làm được designer ý mà. Đúng là vậy. Nhưng liệu học xong khóa học đấy liệu có thể cầm cái CV đi ứng tuyển các công ty hoặc ký hợp đồng với khách hàng???.

Designer họ luôn có một nỗi sợ … sợ chính cái họ đang hàng ngày hàng giờ làm. Sợ cái ĐẸP!

Giá của những thứ MỚI – LẠ – ĐỘC luôn luôn là một cái giá vô cùng đắt. Để có thể hiểu được một vấn đề mới trong ngành nghề của mình thì bản thân phải luôn update kiến thức. Mà kiến thức ở đây thì được quy thẳng ra kinh tế và cái này thì không cần phải nói nhiều vì mọi người chắc ai cũng hiểu … nó không phải tưởng tượng cũng không trốn tránh được. Nó đập thẳng vào mặt một cách phũ phàng. Nó là những con số 0 không tưởng.

Chưa kể đến … đống vũ khí của Designer … WOW … nó đáng giá cả gia tài đấy. Chưa kể đến bản chất công việc nên lúc nào cũng phải mang theo bên mình và chớp mắt một cái có thể bị ai đó tiện tay bốc đi không thương tiếc.

Suy nghĩ hoài nghĩ mãi . Cái giá của cái đẹp, cái hoàn hảo sao mà nó đắt thế. Càng nghĩ càng đau đầu, đau hầu bao. Mà muốn không nghĩ thì cũng phải nghĩ.

Tóm tắt lại bên trên là … tâm trạng quá nên viết ra thôi chứ cái chính vấn đề ở đây là

TIỀN ĐÂU RA ĐỂ MÀ ĐI HỌC ĐÂY……………?

*HỌC PHÍ CỨ NỬA TỈ MỘT NỬA TỈ MỘT * cho học Đại Học trong nước và *VÀI TỈ MỘT VÀI TỈ MỘT * cho du học nước ngoài.

Nhà thì nghèo, hoàn cảnh, ấy thế mà lại đam mê cái thứ tốn tiền tốn bạc tốn thời gian này.

Ôi cái giá của đam mê của tôi 🙂!

ĐẮT VÃI :)))))))))))~!

BBA_

Có thể bạn quan tâm:

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);