Nội dung chính:
Những người như sau thì hạn chế hoặc tránh không làm cùng
:Hương là một cô gái xinh đẹp, cô đã làm việc ở Phan Thị hơn ba năm rồi… những đồng nghiệp đến sau cô lần lượt thăng tiến, còn cô mãi gắn với mác phó phòng hành chính, thật không công bằng…
Đến một ngày, Hương đối mặt với nguy cơ bị sa thải, cô gặp ông chủ Phan Quân. Sau khi nghe Hương trình bày, ông Quân cười nói: “Chúng ta sẽ bàn việc của Hương vào đầu giờ chiều, giờ Hương giúp tôi một việc trước đã. Một đối tác sắp tới công ty chúng ta khảo sát sản phẩm, cô hãy liên hệ với họ”.
Mười lăm phút sau, Hương đến phòng Quân.
Quân hỏi: “Đã liên hệ được chưa?”
Hương: “Liên hệ rồi ạ, họ nói có thể tuần sau sẽ đến.”
Quân hỏi tiếp: “Cụ thể là thứ mấy?”
Hương lúng túng: “Cái này tôi không hỏi kỹ.”
Quân tiếp tục hỏi: “Bên họ có mấy người sang?”
Hương cuống quít: “Ôi! Ngài có hỏi tôi câu này đâu!”
Quân hỏi rồn: “Vậy họ sẽ đi bằng tàu hỏa hay máy bay?”
Hương hụt hơi: “Câu này ngài cũng đâu có bảo tôi hỏi!”
———————
Phan Quân không nói gì nữa, ông gọi điện cho Vân Điệp và giao việc này cho Điệp. Điệp hiện là nhân viên thử việc tại Phan Thị.
Một lúc sau, Điệp tới gặp Quân và trình bày: “Là thế này thưa chủ tịch: Bên họ sẽ đi chuyến bay lúc 3 giờ chiều thứ sáu tuần sau, khoảng tầm 6 giờ sẽ đến nơi. Đoàn của họ có 5 người, trưởng đoàn là giám đốc; tôi đã nói với người liên hệ bên họ rằng công ty chúng ta sẽ phái người đến sân bay đón họ và sắp xếp cho họ nghỉ tại khách sạn Mường Thanh gần chúng ta. Dự kiến họ sẽ làm việc tại công ty chúng ta 2 ngày và họ mong muốn đại diện lãnh đạo bên ta sẽ tiếp họ. Tôi sẽ giữ liên lạc với họ thường xuyên, có gì thay đổi tôi sẽ báo cáo lại ngay với chủ tịch.”
——————–
Hương đứng bên cạnh, mặt đỏ bừng, không nói được gì nữa, ngại ngùng quay về phòng làm việc của mình. Tối hôm đó, cô nhận được một tin nhắn của chủ tịch Quân:
Gửi Hương! Dù có làm việc ở đâu, thì cũng hãy nhớ những nguyên tắc quan trọng này:
+ Nguyên tắc 1: Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười.
+ Nguyên tắc 2: Vào một đơn vị làm việc, đừng chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền, trước tiên hãy học sao cho mình đáng tiền.
+ Nguyên tắc 3: Không có ngành nào là dễ kiếm tiền cả.
+ Nguyên tắc 4: Làm việc, không có nơi nào là thuận lợi cả, ức chế bực dọc là chuyện bình thường.
+ Nguyên tắc 5:
– Không kiếm được tiền, thì kiếm được kiến thức.
– Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm.
– Không kiếm được kinh nghiệm, thì kiếm được trải nghiệm.
– Khi kiếm được những thứ trên rồi, thì không sợ không kiếm được tiền.
+ Nguyên tắc 6: Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân, ta mới có thể thay đổi được chỗ đứng của mình trong xã hội. Hãy thay đổi thái độ làm việc của bản thân, ta mới có được vị trí cao trong nghề nghiệp.
+ Nguyên tắc 7: Nguyên nhân khiến con người ta cảm thấy mơ hồ chỉ có một. Đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta nên phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ thì ta lại nghĩ quá nhiều, nhưng lại làm quá ít!
Hãy luôn nhớ: Làm việc bằng cái tâm!
——————
Cô bỗng hiểu ra, không có ai vừa sinh ra đã có thể đảm nhiệm được việc quan trọng, bất cứ ai cũng đều bắt đầu từ những việc giản đơn, bình thường nhất. Hôm nay bạn dán lên mình một cái mác thế nào, có lẽ sẽ quyết định liệu ngày mai bạn có giữ được vai trò quan trọng hay không.
Mức độ để tâm, lo lắng cho công việc ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả làm việc, bất kỳ một công ty nào cũng đều rất cần những nhân viên tích cực, có trách nhiệm và chủ động trong công việc.
Những nhân viên xuất sắc không bao giờ là người bị động, đợi người khác sắp xếp công việc cho mình, mà họ luôn là người chủ động tìm hiểu việc mà mình nên làm, đề xuất những việc công ty cần mà bản thân có khả năng làm tốt nhất, rồi dốc hết sức để hoàn thành tốt công việc ấy.
—————-
Mười loại người không bao giờ có được lương cao, cũng không đáng để bồi dưỡng:
1. Người muốn nghỉ cả thứ bảy và chủ nhật.
2. Người muốn đi làm lúc chín giờ sáng và tan làm lúc năm giờ chiều.
3. Người muốn sống dựa vào lương cơ bản.
4. Người không có chí tiến thủ.
5. Người không có tư duy chạy đua với thời gian.
6. Người làm việc gì cũng chậm chạp.
7. Người không có nhân phẩm.
8. Người không dám chịu trách nhiệm.
9. Người luôn cảm thấy sản phẩm của mình quá đắt.
10. Người luôn trách móc công ty.
—————-
Nếu không tranh thủ cố gắng khi còn trẻ, thì bạn có tuổi thanh xuân để làm gì? Tuổi trẻ chính là vốn, chỉ khi phấn đấu, vốn liếng của bạn mới có giá trị, chỉ khi cháy hết mình, tuổi trẻ của bạn mới đáng để bạn tự hào.
– Mở miệng ra đã nhắc đến khó khăn, sự trưởng thành đã cách bạn quá xa rồi.
– Mới bỏ ra chút công sức đã nghĩ đến việc báo đáp, cơ hội đã cách bạn quá xa rồi.
– Vừa bắt tay vào làm đã nghĩ đến lợi ích cá nhân, trái ngọt đã cách bạn quá xa rồi.
– Mới có chút khởi sắc đã đòi hỏi điều kiện, tương lai đã cách bạn quá xa rồi.
– Vừa mới hợp tác đã nghĩ cách sao cho mình không chịu thiệt, sự nghiệp đã cách bạn quá xa rồi.
Hy vọng bài viết này giúp ích được cho nhiều người, mong các bạn sẽ trở thành những nhân tài xuất sắc, với sự nghiệp thành công rực rỡ!
Nguồn sưu tầm
NHỮNG LOẠI “THÁNH” MÀ BẠN KHÔNG NÊN LÀM ĂN CÙNG
1/ THÁNH PHÁN:
Có trí thông minh cực kỳ siêu việt. Bạn chỉ cần gặp họ và đưa ra bất cứ kế hoạch hay dự định kinh doanh nào, dù khó hay dễ, dù làm hay chưa, họ cũng đều phán như đúng rồi dù các thánh này chưa bắt tay vào làm thực tế bao giờ, và thường thì họ sẽ nêu cho bạn cả tỷ tỷ lý do để chứng minh rằng dự án khó khăn, rủi ro trăm bề và cuối cùng là KHÔNG LÀM ĐƯỢC.
2/ THÁNH THAN:
Chỉ số IQ thấp hơn thánh phán, nhưng chỉ số EQ (tức chỉ số cảm xúc) lại cao hơn hẳn. Mặt thánh này luôn luôn sầu não, ủ rũ, gặp bất kỳ ai cũng đều có thể than vãn được. Hết tiền, than nghèo. Thất nghiệp, than khổ. Rủ làm ăn chung, than lỗ. Việt Nam thắng bóng, than vào chung kết sẽ thua. Nói chung là có tỷ lý do để than đầy tiêu cực.
3/ THÁNH MƯỢN:
Được ông trời ưu ái khoác lên vẻ ngoài hào nhoáng cùng gương mặt đầy thánh thiện, có khả năng thiên phú là sẵn sàng mượn tiền bất kỳ ai dù thân thiết hay mới quen. Và thường thì mượn xong rồi thì không bao giờ trả lại. Hoặc nếu có trả thì chắc cũng mùa quýt năm sau. Nên nếu làm ăn kinh doanh cùng thánh này thì xác định là bạn sẽ lỗ, lỗ và lỗ. Tôi từng gặp 1 thánh khoác lên mình 2 chữ “doanh nhân”, rủ anh em lập nhóm làm ăn chung xong mượn tiền hết người này người kia và cuối cùng là lặn mất.
4/ THÁNH HỨA:
Loại thánh này thì tôi cũng từng gặp nhiều. Có mấy dự án kinh doanh hay hay, rủ đi làm chung, xong thánh này bảo bận quá, lo kinh doanh dự án này, lo xử lý dự án kia, kẹt show kẹt chậu, hẹn gặp hết từ ngày này sang ngày nọ. Tới hồi mình kinh doanh ngon lành, thì quay lại trách sao làm mà… không rủ???!!!
5/ THÁNH QUÊN:
Khi bạn giới thiệu 1 dự án nào hay hay cho họ, họ sẽ tỉnh như ruồi hỏi luôn nguồn nhập hàng rồi tự kinh doanh, hất bạn qua 1 bên dù ban đầu bạn là người mang cơ hội đến và chia sẻ. Nói nôm na thánh này thường quên trước quên sau, ăn quả quên kẻ trồng cây, uống nước quên nguồn và đôi khi “quên” luôn cảm ơn người giới thiệu.
6/ THÁNH NỔ:
Loại thánh này thì dễ nhận thấy nhất, vì ăn nói hùng hồn nhất và vẻ ngoài nhìn có vẻ hào nhoáng nhất, dù không có gì cũng nổ cho to. Trong quá khứ, tôi từng gặp 1 thánh khoe rằng mình làm kinh doanh lớn, chơi với cả… chính phủ và nhà nước, dự án cả nghìn tỷ xong 1 hồi thì quay qua… mượn tiền với lý do anh thiếu vốn.