Nghề sale đầy tai tiếng với cả những người từ xứ cờ hoa như Donald Trump, ông cũng phải lãnh đủ từ những tai tiếng thương gia của mình. Cuộc bầu cử tổng thống mỹ 2016 chứng kiến những bê bồi và lùm xùm của 2 ứng cử viên từ 2 đảng Dân chủ và Cộng Hòa. nhưng hơn hết người dính những tủi hổ là một người làm sale- một thương gia- Donald Trump.
Cuộc sống không cho không ai cái gì cả, người làm sale vẫn tiếp tục phải làm, họ không mang lại bằng tiến sĩ, không mai lại công trình khoa học, nhưng họ là nhân tố chủ yếu thúc đẩy của cải tìm đến những giá trị đúng- hay nói cách khác- mọi thứ làm ra cần bán được.
Nghề sale là vậy, nghề số 2 là gì? hãy comment và cho biết ý kiến của bạn.
Thử đọc 1 tâm sự của bạn nhé:
Mọi người cho em lên đây khóc phát, e thấy con đường phía trước của em còn tối hơn cả tương lai chị Dậu
Văn em ko hay và dài dòng, xin phép có vài câu chửi tục nếu ai ko thích thì đừng đọc. ( Mong dàn admin đừng bug màu em)
Giới thiệu qua bản thân, e là nam sinh năm 93 ở HN, hoàn cảnh gia đình bố về hưu mẹ già đau ốm, em gái đang tuổi đến trường, đến với nghề kế toán vì ngày xưa ngu ngơ chọn bừa ngành tốn bao nhiêu tiền học nên ko muốn từ bỏ.
Em ra trường được 2 năm đã và đang làm cho công ty tư nhân về xây dựng, em cảm thấy bọn giám đốc tư nhân bẩn méo chịu đc, ko có tiền thì đừng bày đặt mở công ty, toàn nợ lương bóc lột sức lao động, ,ợi nhuận của công ty chúng nó toàn từ đấy mà ra. Còn ai hỏi sao ko ứng tuyển vào Công ty khác thì xin thưa kế toán mới ra trường đâu đủ trình độ để ứng tuyển vs hàng vài chục các CV của các kế toán khác với nhiều năm kinh nghiệm trường này trường kia. Sau khi nghỉ ở công ty cũ thì em cũng nếm cái mùi 3 tháng giải CV ko tìm đc việc, giờ muốn nghỉ ở chỗ thứ 2 này mà em bị nó nắm đằng chuôi rồi chả nghỉ đc.
Công ty số 1: Đây là công ty mà sau khi ra trường em đc nhận vào làm, lương 4tr ko bảo hiểm, ko phụ cấp xăng xe + đt, em làm 1 thời gian thì mọi người nghỉ hết ( lý do hay chậm lương), nhưng em vẫn làm đến cùng tới tháng 06/2016 vừa rồi em mới xin nghỉ. Đáng ra em dứt áo ra đi từ sớm rồi cơ nhưng lương của em bị nợ 4 tháng rồi ko lấy đc, 1 phần vì biết ơn chỗ này nhận e sau khi ra trường nên em cố làm nốt coi như trả ơn. Lương thì nợ 4 tháng, các khoản đổ mực máy in, giấy photo VPP, e toàn ứng ra mua ( Lão giám đốc Lý Thông ở nhà suốt, ko ở công trường nên e chả xin ứng tiền đc , giờ nghĩ lại mới thấy mình ngu). Đến lúc e ko chịu đc nữa thì nghỉ Lão Lý Thông còn nợ e 18tr600 ( lương+ e ứng tiền ra ) đòi mãi ko đc, hứa lên hứa xuống, dm Lão Lý Thông còn nhây hơn cả em lúc em nhây khất nợ với nhà cung cấp ( đúng là nhân nào quả lấy), lúc thì a hết tiền ( Tháng quái nào bên nhà thầu chính cũng chuyển tiền đều, hết cc), lúc thì bố a ốm đi phẫu thuật ( cái này đúng thật )- thế bố a ốm đc đi viện còn mẹ em ốm thì phải ở nhà vì a méo trả lương ( Nghĩ đến đây em cay mắt vcl). Nói chung cái công ty này em vẫn đang đấu tranh đòi lương
Công ty số 2: Cty SX , sau 3 tháng nghỉ ở kia ất ơ đi xin việc thì em xin vào làm ở đây. Lương 4tr KO PHỤ CẤP ĂN TRƯA,ko phụ cấp điện thoại. Công ty này thì bóc lột sức lao động như Đức quốc xã với tù binh do Thái, từ ngày em làm ở đây mặt e đang béo tốt giờ teo tóp 2 má nhìn cứ nhìn mặt cứ như chuẩn V- line đã thế 2 giám đốc còn hay chửi, xỉ, blame, trash talk => E thấy rất là áp lực. Nghỉ trưa lắm hôm ko đc ngủ, ăn xong vác xe đi với ra xưởng, tối 6h đc về là sớm đấy, còn đâu toàn 6h30, đỉnh điểm có 1 hôm 10h e mới đc về. Em cay nhất là hôm nay, làm mãi 1 tuần căng thẳng mới đc ngày chủ nhật nghỉ thì trưa lão gọi điện, e tưởng có việc gì gấp ( vì trách nhiệm với nghề ) nên e mới nghe máy, dkm xong lão gọi e đi làm ( khốn nạn). Được ngày chủ nhật nghỉ ngơi dọn dẹp giúp đỡ mẹ em mà cũng ko tha, 5h30 em về nhà thì lúc đấy bố em đang chửi um lên. => Chuyện là mẹ em ốm nên ngủ quên ko cắm cơm ko làm thức ăn, bố em đi xe ôm trở khách về nên đói mới chửi um nên, em ko trách ông mỗi người 1 việc ( ông cũng lắm bệnh đã về hưu mà vẫn phải trở khách kiếm đồng ra đồng vào), em thương mẹ đang ốm mà em ko ở nhà giúp đc. Làm 1 tháng ở đấy em đã định nghỉ nhưng về sau mới lòi ra là ở đấy lấy lương chậm 1 tháng ( Ví dụ làm tháng 1 thì tháng 3 lấy lương tháng 1, tháng 4 lấy lương tháng 2). ĐKm bọn khốn nạn lại cầm đăng chuôi, Ok e ra trường kinh nghiệm ít chấp nhận lương đã cùi đòi hỏi thì nhiều, suốt ngày blame, trashtalk, thêm giờ). Giờ kiểu nó cầm đăng chuôi rồi nên e chả phản kháng đc, ko muốn đi làm ko muốn về muộn cũng phải theo ý nó. ( Nãy tối còn bảo e đi lấy BCTC mai nộp cho Ngân hàng cơ) . Em rất thích câu nói :” Càng khó khăn sẽ càng làm bạn mạnh mẽ hơn” , đấy là câu nói giúp e trụ lại sau khó khăn, nhưng em chả hiểu với tuổi của bố mẹ em thì họ còn mạnh mẽ đc ko. Hai.zzzz, đây là chút chải lòng của em khi cảm xúc lên cao, nước mắt lăn trên má muốn viết ra cho nhẹ lòng. Only heaven knows my pain. Cám ơn mọi người đã đọc