Kế toán! – có nên nói từ tạm biệt nó hay không? Vâng, đây là câu hỏi đặt ra trong lòng tôi đã nhiều ngày tháng nay, kiến thức thì có, kinh nghiệm cũng có, thế nhưng, có đôi lúc tôi lại muốn từ bỏ nó, vì không phải tôi chán nghề đâu, mà chán đồng lương của cái nghề này mang lại, chán cái việc đi làm thuê chịu cảnh áp lực cv lớn rồi tiền lương quanh năm chỉ thế thôi.
Bạn nghĩ bạn giỏi thì đi làm thuê bạn sẽ xứng đáng nhận bao nhiêu tiền lương? 6 triệu? hay 7 triệu?
Bạn hãy nhìn lại thực tế một chút xem, là một ông chủ doanh nghiệp, liệu ông ấy, bà ấy có muốn trả bạn số tiền bạn muốn có đó một cách dễ dàng không?
-> hoặc nếu có được số lương như vậy thì bạn thử nghĩ xem chất xám của bạn cùng với sức lao động phải bỏ ra có ít không hay là thật sự phải làm nhiều việc, kiêm nhiệm thêm nhiều chức vụ, đôi khi bị bóc lột cả thời gian đáng nhẽ phải được nghỉ ngơi 1 tuần một buổi?
Bạn hãy nghĩ xem, bạn đi làm 5 năm hay 10 năm nữa nếu cứ cv như vậy, vẫn công ty ấy thì lương bạn làm một tháng sẽ được bao nhiêu?
Bạn có thể giỏi lên, nhưng chưa chắc lương của bạn đã lớn lên từng ngày như bạn hằng mong ước đâu nếu bạn cứ mãi ở vị trí ấy, công việc ấy.
Nếu làm mãi thì đó là bạn chọn cách an toàn, chọn sự bình ổn thay vì bứt phá, bởi bạn sợ bứt phá sau đó thất bại, sợ gia đình chê cười, sợ xã hội lên án, sợ bị nhiều người thân phản đối và sợ chính bản thân mình mất niềm tin ở mình.
Tôi, 2 lần tôi bứt phá, tôi đột phá bằng cách vừa làm kế toán vừa mở cửa hàng. Tôi làm từ nhỏ đến lớn nhưng tôi vẫn thất bại.
Lần đầu, tôi mở cửa hàng quần áo và phải từ bỏ vì tôi không biết cách triển khai phát triển nó khi tôi đang bận công việc kế toán.
Lần 2, tôi lại tiếp tục mang tiền đi đầu tư cửa hàng ăn khác. Sau cửa hàng ăn đó tôi lại đóng cửa vì không tìm hiểu kỹ trị trường khu vực và giá thuê nhà quá cao khiến tôi điêu đứng khi khách khứa tuy có nhưng không đủ để chi trả trong nhiều tháng.
Tôi được một người thầy dạy tư duy cho tôi rằng: “em không thể bằng hai tay hai mà vẽ hai bức hình khác nhau cùng lúc một cách hoàn hảo được” (Không tin bạn cứ thử mà xem).
Từ đó tôi cũng hiểu được một điều rằng không thể làm tốt hai công việc cùng một lúc được, buộc tôi phải chọn lựa.
Lần thứ 3, tôi từ bỏ công việc kế toán để tập trung làm cửa hàng. Lần này, tôi học được cách kỹ lưỡng hơn, cẩn thận, tính toán, xem xét mọi vấn đề thật kỹ trước khi làm. Và cái tôi có được chưa phải thành công ngay hôm nay, nhưng tôi có kinh nghiệm, và tôi không sợ bản thân mình không làm được nó nữa, tôi có sự trưởng thành hơn đôi chút và không muốn cả đời làm đầy tớ cho kẻ khác, tôi hiểu đó là suy tư mới, đó là cách nghĩ mới, đó là sự tân tiến mà tôi có được khi bứt phá.
Bạn biết đấy, bạn sẽ chẳng chinh phục đỉnh núi nếu bạn không leo lên nó mà cứ đứng loanh quanh dưới núi, bạn chẳng thể có được sự trưởng thành nếu bạn mãi muốn làm đứa trẻ không muốn lớn, bạn chẳng thể tiến đến thành công nếu bạn không có mục tiêu để bạn thực hiện nó.!