Vất vả bạc bẽo nghề kế toán 2018- những câu chuyện tâm sự buồn nhất

Vất vả bạc bẽo nghề kế toán 2018- những câu chuyện tâm sự buồn nhất tử những bạn phải bỏ việc vì những bất vả và bạc bẽo nghề kế toán ngoài tư nhân.

Câu chuyện 1

Anh chị ơi cho em tâm sự tí cái cảm giác sau khi em nộp đơn nghỉ việc ạ
Hôm trước em có viết một bài viết là em bị áp lực vì bị chị hướng dẫn việc em chửi em. Em đã ngất xỉu trước mặt mọi người . Và khi đi làm lại sự việc này lên đến tai cấp trên. Và chị đó không nói chuyện với em. Công việc em làm trước kia chị đó giành làm hết. Mọi người không ai nc vs em. Bệnh dậy em rất mệt em cũng ráng đi làm. Mà đến cty như vậy em cũng buồn lắm. Hôm đó em khóc cả ngày . Rồi em cũng đã viết đơn xin nghỉ việc
Và cty duyệt đơn em là làm tới 30/12 này. Nhưng cái cảm giác mà ở lại cty làm những ngày cuối cùng nó thật kinh khủng. Ko ai giao việc , ko ai nc , em ngồi từ sáng tới chiều rồi đi về. Em nghe bảo là thứ 2 tuần sau người mới đến nhận việc. Nghĩ tới cảnh người mới đc hườn dẫn quan tâm như những ngày đầu của em. Mà em muốn nghỉ ngay .em thấy mình lạc lõng như người vô hình ở đây
Giờ em mong sao nhanh chóng đc nghỉ việc nơi này. Và kiếm 1 công việc mới.

 

Câu chuyện 2

Hôm qua ngồi nói chuyện với bạn học cùng mà cũng nhiều người bỏ nghề vì cuộc sống mưu sinh giờ người thì làm kinh doanh còn người thì làm công nhân.vì vậy cuối năm rồi mình xin phép được lên đây tâm sự về nghề với các bạn một chút. Mình lấy chồng cách nhà 100km từ năm 2012 cái ngày còn đang làm nốt báo cáo tốt nghiệp, hai vợ chồng từ hai bàn tay trắng , từ một cô sinh viên mà mình phải bươn trải đủ nghề để cùng chồng lo cuộc sống , trong đầu mình xác định làm gì cũng được miễn là kiếm ra tiền. mình nộp hồ sơ nhiều công ty và cuối cùng cũng được nhận vào làm kế toán kho cho công ty sản xuất két sắt, lưởng khởi điểm 3tr , công việc chính là lau và sơn két có hàng về thì nhập kho và xuất kho lúc đấy thấy vui lắm, đi làm mấy ngày đã quen việc rồi , nhưng cv cứ lặp đi lặp lại người thì lúc nào cũng bụi bặm nhìn bẩn bẩn, nên thấy hơi nản .Nhưng vì khi đó mình có bầu giờ cũng không xin được ở đâu nên vẫn cố làm. Và cũng không biết là đóng bảo hiểm thì được hưởng chế độ. Sau 6 tháng nghỉ đẻ chẳng được gì, mình cũng xin nghỉ việc , rồi mở cửa hàng tạp hóa với số vốn 10tr chồng đưa, vì mới nên không biết chỗ lấy hàng, nên lời ít lại lấy tiền hàng chi tiêu nên sau 5 tháng mình tiêu hết cả gốc lẫn lãi, còn nợ lại 2tr tiền lấy hàng chồng cũng đưa mình để trả vì họ đến đòi mấy lần, rồi nộp hồ sơ nhưng chẳng ở đâu nhận vì họ chê con nhỏ lại không có kinh nghiệm gì, rồi mình lại đi chợ buôn rau , buôn hoa buôn quả, mình nhớ mãi có lần 12h đêm một mình đi xe sang chợ Long Biên lấy hoa quả về buôn , vì ham rẻ lấy phải lô táo non về bán cả tuần mới lại được vốn , rồi buôn hoa thì đến ngày thứ 2 hoa đã héo queo , thấy bất lực nên mình đã lên chùa nhờ thầy chùa làm lễ cầu công danh mà trong tay có 70 nghìn toàn tiền lẻ, và rồi lại tiếp tục công cuộc xin việc. Cuối cùng cũng có công ty nhận mình làm kế toán bán hàng lương 4,8tr ngày đấy sợ bị đuổi nên chịu khó lắm đến sớm lau bàn, quét nhà , rửa bát , việc gì cũng nhận làm nên được các chị quý, sau gần 4 năm lương mình tăng lên hơn 6tr. Nhưng vì xa nhà con nhỏ đi làm từ 7h sáng đến 6h tối buôn bán ngày càng khó khăn nên nhiều áp lực.

Các chị kế toán nghỉ dần nhân viên ra vào liên tục. Rồi có một chị đã thức tỉnh mình chị nói em định làm đến bao giờ, giờ em còn trẻ còn dễ xin việc chỉ mấy năm nữa thôi em xin việc sẽ rất khó , mình nói em sợ thất nghiệp lắm, sợ không có việc làm, sợ không ai nhận em, chị bảo chưa có kinh nghiệm thì học thêm về kế toán, không thì học online , rồi chị bảo mình kết bạn với chị mộc lan theo chị đấy, còn bảo mình tham gia câu lạc bộ kế toán thuế nữa, thế là tâm lý nhảy việc luôn luôn hiện hữu trong đầu mình, vì làm lâu lại có kinh nghiệm bán hàng nên sau 2 lần xin nghỉ mà vẫn không được giải quyết lần thứ 3 xin nghỉ thì cô giám đốc nói trả lại cô số tiền bảo hiểm cty đóng 100% cho cháu, tính ra là gần 16tr, lúc đấy mình nói cháu không có tiền trả cố cháu xin rút tiền bh về trả cho cô.Và thật sự mình đã bất ngờ vì không nghĩ bao năm mình cống hiến hết mình mà lại bị đối sử như vậy, rồi cũng lên mạng nhờ mọi người tư vấn, mình nhận ra không hiểu luật thật sự là thiệt thòi vì không có hợp đồng lao động thỏa thuận đóng bh cho cũng chỉ nói mồm , mình đã nói cháu sẽ trả lại 10,5 % số tiền công ty đóng. Nhưng cô không đồng ý còn nói mình, cháu cứ ở đây làm giúp cô cô không giúp được cháu thì người khác sẽ giúp cháu, mình liền nói cháu giúp cô cháu chẳng mong cố giúp cháu và càng không mong người khác sẽ giúp lại cháu, cháu chỉ làm gì cảm thấy hơp lý hợp tình cháu quyết định nghỉ. 3 tháng nữa cháu sẽ nghỉ , trong vòng 3 tháng cô tuyển người để cháu đào tạo.Và rồi trong 3 tháng mình vừa học vừa đi nộp hồ sơ, vì 2 đứa con nhỏ nên toàn tranh thủ dậy từ 5h sáng để học, lâu không động đến kiến thức nên quên gần hết , học nhưng ko hành nên cứ mông lung vậy, rồi mình tìm đến Taca “ câu lạc bộ phát triển kế toán thuế “ học lớp thuế chuyên sâu , Vì mất kiến thức nên sau khóa học chẳng thấm vào đâu, gọi lên hotline được chị tư vấn em mới nên học khóa lên BCTC hoặc khóa Thuế thực tế , và mình quyết định đăng ký khóa lên BCTC buổi học đầu tiên mình đã ngủ đến gần nửa một lần nữa lại thấy bản thân thấp kém , nghĩ cảnh nhà xa con nhỏ đến đây học mà chả hiểu, sau đấy mình nghĩ không thể bỏ cuộc mình xin chuyển sang lớp thuế thực tế do cô Trần Bình Hà giảng dậy,và thầy Nguyễn Hữu Hùng ở bên Taca giám sát.Llần đầu tiên mình cảm thấy hào hứng vì cô lấy ví dụ thực tế nhiều. quá trình giảng dậy cô truyền cảm hứng và nhiệt huyết cho mọi người. Mình nhớ cô từng nói nghề kế toán nó vất vả nhưng các em hãy nhớ theo nghề này các em sẽ không nghèo đâu. Từ ngày gặp cô mình rất thích nghe cô kể chuyện về công việc cuộc sống, ngẫm ra đúng là chẳng có gì dễ dàng cả. Kết thúc khóa học nhưng lớp lại chia ra các nhóm để cùng nhau trau dồi chia sẻ kinh nghiệm và cô giáo là lớp trưởng. Giờ không còn thấy cô đơn với nghề nữa .Sau khi nghỉ việc mình cũng xin được vào làm kế toán vừa tổng hợp lại kiêm nội bộ mới chỉ 4 tháng nhưng mình luôn thấy tò mò , vì kiến thức nó vô biên , Cảm thấy yêu nghề kế toán vô cùng và sẽ quyết định sẽ theo nó đến cùng. Cảm ơn các bạn ,cảm ơn ai đã đọc hết bài viết này.

Câu chuyện 3

Cả nhà có ai như em ko. Đợt này em xin nghỉ việc mà cả đêm trằn trọc băn khoăn suy nghĩ không biết làm sao để nói với sếp. Các công việc thì em đã làm ổn hết rồi, xin nghỉ báo trước 1 tháng thì em cũng sẽ làm xong báo csos tài chính 2017 rồi thì mới đi. Công ty cũng gắn bó 3 năm rồi, sếp và em khá hiểu ý nhau ( sêp người Hàn), em như mama tổng quản ở đây, chỉ dưới sếp mà thôi. Làm với nhau 3 năm kể từ ngày thành lập công ty. Bây giờ em ko chỉ là kế toán mà còn như phiên dịch ý, sếp biết nói tiếng việt nhưng mà em hiểu đến 90%, còn nhân viên khác nghe thì chắc được 10% thôi. Vì vậy mà ngoài việc quản lý phòng kế toán ra thì em còn giúp sếp quản lý và điều phối các phòng ban khác. Các anh chị có kinh nghiệm trong việc dứt áo ra đi như thế này cho em ít kinh nghiệm. Cho em ít động lực với. Chứ e cảm tưởng nó xao xuyến như chia tay người yêu ý.

Câu chuyện 4

Em mới bị hôm qua nhưng hôm nay vẫn phải lên đây than thở để anh, chị, em làm kế toán phải cẩn thận. Hôm qua em đi rút tiền ở ngân hàng Agribank CN Tây Đô, cuối đường Nguyễn Cơ Thạch, xong ra ngân hàng ACB Lê Đức Thọ nộp luôn TK công ty. Khi kiểm đếm cọc tiền còn nguyên niêm phong mười cọc nhỏ 100 tờ 200k thì phát hiện một tờ tiền giả. Ngân hàng ACB đã lập biên bản, thu hồi hóa đơn kí đóng dấu đàng hoàng để em quay lại ngân hàng nông nghiệp xem họ có giải quyết bù tiền lại cho em không. Khi quay lại Nông nghiệp thì giao dịch viên hỏi bên ngân quỹ bảo không giải quyết đc vì tiền đã ra khỏi quầy, không biết em có tác động gì vào cọc tiền không. Em có giải thích là em vừa rút và ra ngân hàng ACB nộp luôn, họ cũng xác nhận là tiền còn nguyên cọc, thì em tác động kiểu gì. Giao dịch viên bảo là tiền ứng từ ngân quỹ ra họ chỉ chi thôi, ơ em mới hỏi tiền từ ngân quỹ không phải từ ngân hàng chị mà ra à, rồi quay ra lại bảo em không yêu cầu cắt cọc niêm phong để đếm thì em phải chịu, nếu cắt cọc đếm thì đã phát hiện ra…. Em mới hỏi ngược lại là em không hiểu: khách hàng nộp tiền vào giao dịch đếm, rồi ngân quỹ đếm để đóng cọc niêm phong, ít nhất qua hai cửa bên chị không phát hiện ra tiền giả, chị í trả lời em( chắc nhỡ lời) là không phải hai mà qua 5 cửa. Qua 5 cửa ạ mà không phát hiện ra tiền giả, vẫn để lưu hành trong hệ thống, thế mà khi trả cho khách hàng rút tiền, giả sử kiểm đếm đúng số lượng mà vẫn không phát hiện ra tiền giả thì khách hàng phải chịu à. Đây còn nguyên niêm phong, tên người đóng niêm phong, ngày niêm phong mà còn đang ko đc giải quyết, em bực cái thái độ giải quyết không chuyên nghiệp, chưa giải quyết vấn đề phát sinh của khách đã bỏ đi chỗ khác, thế là em ra quầy tiếp tân em hỏi đường dây nóng và nói to lên thì được giải quyết là chị giao dịch kia gọi điện cho sếp và chắc đc chỉ đạo bù tiền cho em nhưng không quên nhắc nhở là khi em đi rút tiền ngân hàng thì phải kiểm đếm, rồi là chị lấy tiền túi ra bù cho em. Em nghe ức chế quá, kiểu như người ta bố thí tiền cho mình vậy, em đòi lại biên bản để về làm công văn không lấy tiền nữa thì chị ấy không đưa, để tiền đó bảo nếu bạn muốn trao đổi nữa thì vào ngồi trong quầy để lúc sau giải quyết, em ngồi lì một lúc để đòi biên bản không đc, mà bận đi ngân hàng khác giải ngân nên là chọn cách cầm tiền, dại gì nhỉ, biên bản ko trả, tiền không cầm à, lương đi làm vài triệu một tháng mà bị vụ thế này có mà quá thiệt hại.
Và đến giờ vẫn không hiểu đc là cả một hệ thống ngân hàng, có máy móc kiểm đếm hiện đại mà vẫn để tiền giả lọt vào đc tiền trả cho khách hàng, thật giờ không thể tin tưởng đc, và có chăng nên bồi dưỡng thêm nghiệp vụ cho cán bộ xử lí những vấn đề phát sinh một cách hợp lí ổn thỏa không gây nên tâm lí không tin tưởng cũng như là ức chế khi đi giao dịch.

câu chuyện 5 CHUYỆN GIỜ MỚI KỂ

Đi làm việc cả tuần, cuối tuần thấy các bạn trẻ kêu than tốt nghiệp ra trường ko có KN khó xin việc. Ờ thì, cuối tuần rảnh, các bạn chưa có thì tớ share cho ít về lận lưng chơi

Một ngày đẹp trời cuối tuần như thường lệ, tới quán cfe như thường lệ, gặp các bạn trẻ…..

Một phút hiếu động mò vào giỏ xách để tìm cây bút ra đánh dấu note lên văn bản PL nhấn mạnh với các bạn. Và…. phát hiện là cái giỏ xách ko chứa cái boot (ví tiền ấy ạ). Thôi, xong phim….

Thế là cả buổi chả dám gọi nước uống, kêu bình trà nóng ra ngồi cầm hơi chơi

Thế là ngồi hót từ sáng tới…. đói lả người nhìn đồng hồ đã điểm quá 13h chiều… các bạn vẫn nhiệt tình ngồi nghe…. cơ mà chả thấy ai gọi đồ ăn đồ uống

Hơn 14h chiều, mềnh gợi ý “ơ, muộn rồi, mọi người có ai đói bụng thì gọi đồ ăn đe”

Các bạn trẻ thay nhau nói “chị ăn đi, em chiều về ăn luôn”, “chị và mn ăn đi em mới ăn sáng”, “anh chị ăn đi em nấu cơm ở nhà rồi”…..

16h chiều lết về đến nhà, đói lả người. Hớp gói mỳ tôm mà ngon thôi rồi :v

P/s 1: Các bạn trẻ bây giờ…. nhận free từ người khác nhưng mà lại…. ko biết cách cho người khác cái free…. (tớ đã nói trước học phí là…. 1 ly kem ~ giá 35k/ly mà sao khi đến chả thấy ma nào trả phí cả)…. NHỌ

P/s 1: Bị tụt cmn cảm xúc quá 

Có thể bạn quan tâm:

Leave a Reply

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);