Học làm nghề bán hàng trên cái tâm, sự hiểu biết và cái đầu lanh lợi :Nghề bán hàng hay nghề sale lâu nay người ta vẫn coi là nghề hái ra tiền, có thể làm giầu nhanh và cũng vô cùng được gọi là bạc. Nghề liên quan đến % mà. Vậy làm thế nào để trở thành một người bán hàng thực sự? Bạn phải để năm tháng rèn cho mình đủ 3 phẩm chất- cái tâm, sự hiểu biết và một cái đầu đủ lanh lợi.Trên mạng thì nhiều bố đời viết về vấn đề này rồi, tôi không bao giờ muốn bàn về những lời người khác viết. Đây chỉ là nhận thức của tôi mà thôi.
Trước hết bạn nên xóa bỏ quan niệm bán hàng là bạc bẽo và đào thải cao ra khỏi đầu nhé, nó sẽ ngày càng đúng trong tương lai. Nếu như ở Việt Nam, công ty Việt Nam thuần tùy thì thường bán hàng bị coi là nghề bạc, bị đào thải cao thì ngược lại, bán hàng ở các công ty nước ngoài đặc biệt là Nhật lại vô cùng ổn định. Bộ phận hay bị thay thế nhất là hành chính và kế toán.
Nội dung chính:
Tại sao bán hàng cần hiểu biết?
Tôi từng biết những ông chủ Việt còn để xuất cả một vài người không liên quan làm sale engineer cơ? tôi không hiểu họ sẽ tra spec kiểu gì? tôi cũng không hiểu họ sẽ tiếp cận được những ông nào? họ update kiến thức kĩ thuật mới ra sao? và họ viết email về sản phẩm thế nào với khách hàng, người nước ngoài? Cho nên nếu bạn làm cho những công ty Việt ở mình thì lương cứng sẽ rất thấp. Họ để bạn tự bơi, cốt sao phải bán cho họ. Tư bản nước ngoài họ khác, họ chấp nhận tốn để thuê thẳng sale giỏi, làm ăn lâu dài, đối xử với nó tốt, vì một ông sale giỏi sẽ kéo được những cái deal thơm phức về công ty và đặc biệt ít khi phải suốt ngày tung chiêu bài giảm giá, giá rẻ hơn đối thủ …
Họ coi lương cho nhân viên là một khoản đầu tư, sale càng được thẩm định cao thì tiền lương càng cao.
Tôi từng chứng kiến những vụ tra sai spec làm thiệt hại hàng trăm triệu cho công ty rồi. Nên tôi thấm lắm cái giá của hiểu biết và tính cẩn thận trong một người bán hàng. Hiểu được điều đó, tư bản nước ngoài nó làm ăn lớn, và bài bản, luôn win win cả sale lẫn ông chủ còn tư bản Việt chỉ manh múm, lo giầu cái túi trước đã. Họ không bao giờ nghĩ đến cái giá phải trả của người làm sale khi họ đi tìm những deal thơm tho về, người tư bản nước ngoài thì coi Sale là người cứu cánh, bảo vệ bằng được.
Ít người biết rằng các hãng sản xuất Nhật Bản họ bảo vệ đại lý kinh khủng, với hầu hết các hãng sản xuất, không bao giờ bạn mua hàng được từ hãng, bắt buộc phải qua nhà phân phối.
Có những bạn từng nói với tôi không bao giờ làm cho nước ngoài vì nó bóc lột, xin thưa rằng tư bản Việt ở thời kì sơ khai nó còn bóc lột gấp tỷ lần những tư bản già giơ của Châu Âu và Nhật Bản. Tư bản của nó là bán giá trị, bán sự sáng tạo chứ không diệt nhau bằng giá và chất lượng thấp như ở Việt Nam và môt phần không nhỏ của Trung Quốc. Cho nên cố mà học tiếng Anh hoặc Nhật để khỏi phải rơi vào nơi có nhiều sự bóc lột hơn.
Làm gì thì cũng cần hiểu biết, nhưng bán hàng cần hiểu biết thật sâu về cái vĩ mô, lịch sử để tránh cái nhận thức sai lầm đang tồn tại trong xã hội về nghề này. Nên nhớ là bán hàng là mang tiền về nuôi cả một tập thể. Cần phải hiểu biết gấp nhiều lần và nhiều khi phải hi sinh gấp nhiều lần những nghề chuyên môn khác.
Tại sao bán hàng cần cái tâm?
Tôi thì gặp nhiều trẻ trâu bán hàng rồi. Tôi nhớ có cậu trẻ trâu bán một loại phần mềm giải pháp. Đương nhiên phẩm chất chém gió được đặt phi mã rồi. Thuyết trình và chốt cái deal xanh rờn – chị ok giúp em nhé .abc..x xì yz…. Chủ gật đầu khen nức nở và cuối cùng là tạch. Nguyên nhân rất đơn giản thôi. Chủ thì đồng bóng- không biết gì, ù ù cạc cạc. Còn bán hàng thì chỉ cốt lấy cái lợi ra cho được, mà không hiểu mình có thật sự được lợi nhiều từ cái mình mang lại không. Tức là không làm người ta thấy cái tâm để yêu mà không dứt được mình. Cho nên hạ mấy ông chỉ mong ào ào chốt deal dễ như trở bàn tay.
Cái tâm được hình thành và thể hiện qua suy nghĩ, lời nói, sự lắng nghe và khả năng truyền đạt lợi ích đúng cách tới khách hàng. Cái đó là tích lũy của năm tháng và sự rèn rũa. Cho nên bán hàng mà không có được cái tâm thì cũng chỉ bán được 1 lần rồi thôi.
Tại sao lại cần cái đầu lanh lợi?
Như kiểu có câu, nghề sale nó cần quái một tí đấy. Có những người đổi cả phẩm chất và vật chất để có deal, thường họ cũng chốt được cái deal thôi. Nhưng bán hàng đỉnh cao lại khác. Tôi từng gặp một anh best seller (đúng ra tôi gọi là chú) sinh năm 1961, lanh lợi, điềm đạm và bán hàng đầy khủng khiếp. Sau này tôi lần lượt gặp nhiều best seller khác 8x như tôi. Họ hầu hết làm ở các công ty nước ngoài, đặc điểm của họ là ngoài cái tâm, sự hiểu biết, họ còn có một cái đầu vô cùng lanh lợi. Giải quyết tình huống trước người khác 1 bước.
Họ cũng từng tâm sự những cái dở và nhược điểm của họ, trước họ còn không sao bán được hàng, cũng có những cái bị lầm khi bước vào nghề sale. Nhưng họ luôn dám làm và đi lên phía trước. Họ xác định được những gì cần làm và họ rèn luyện được nó. Với cái tâm, họ thấu hiểu và lắng nghe, với sự hiểu biết họ trở thành bạn và tri kỉ của khách hàng, với cái đầu lanh lợi, họ kết giao và chốt được nhiều hơn những sản phẩm bán được.
Cuối cùng, tôi kể bạn lại một câu chuyện mà một cậu người Nhật, đến tìm em trai tôi bên đó để xin tứ vấn chỗ đi học nghề sửa chữa ô tô bởi vì bố cậu là một chủ xưởng ô tô, một thợ giỏi không dạy cho cậu. Bảo mày tự đi mà học. Kể vậy để bạn biết chẳng ai dạy bạn bằng bạn tự đi tìm đường cứu mình.
Hãy đi bằng con đường chuẩn bạn sẽ thành công lâu dài. Đi bằng con đường sai, bạn sẽ trở thành phế nhân của cuộc đời.