Báo chí- thế lực quan tòa chủ yếu của Việt Nam hiện nay

Báo chí- thế lực quan tòa chủ yếu của Việt Nam hiện nay. Sự việc ông chủ quán cà phê xin chào bị khởi tố gây ” chấn động” nền báo chí và dư luận Việt  Nam ngày qua. Như thường lệ, những chuyện vặt vãnh dở dở của tư thù cá nhân gây oan ức lại dội lên mất thời gian của hàng triệu người trên cả nước và những người có quyền lực nhất- nền báo chí vừa cứu ông chủ – self employed một bàn thua cuộc đời.

Báo chí- thế lực quan tòa chủ yếu của Việt Nam hiện nay
Báo chí- thế lực quan tòa chủ yếu của Việt Nam hiện nay

Có nhiều bạn trẻ dần nhận thức và chán nản, thất vọng về xã hội. Bản thân tôi cũng đã từng trải qua quãng thời gian như thế khi chứng kiến những trò trẻ con và lố bịch từ những người đang cầm quyền diễn ra như cơm bữa. Gần đây nhất thì từ ông bộ trưởng Cao Đức Phát mới bị ném đá, đến viên công an nhổ bọt vào mặt dân. Tất cả đều nói lên cái mà người ta gọi là “quá độ”.Bình thường thì tôi luôn tâm niệm là không đọc phần lớn báo Việt. Một nền báo chí hỗn độn và giật tít. Câu view khủng khiếp. Chuyện bình thường, mỗi người một quan điểm, người thì thích đọc báo lá cải để dễ tiêu hóa, người thì thích đọc tin giật gân để kể chuyện. Đâu đó trà đá vỉa hè thì họ cũng phải có một tá câu chuyện c- g- h mà ở Việt Nam thành trào lưu rồi.

Tôi sống ở Việt Nam, tôi cũng giống nhiều người trải qua thời kì “trẻ trâu”, chúng tôi dần không quan tâm, cái gì nói được thì nói, không thì kệ, cuộc sống vẫn là cơm áo gạo tiền, chúng tôi vẫn phải đi làm để có tiền cho các thứ đó. Và khi có bất công thì tôi cũng đành phải xem qua quan tòa báo chí hiện nay. Họ là những người duy nhất còn dám lao vào làm những sự thật ở Việt Nam và lời nói có trọng lực. Ai tốt xấu và được ủng hộ thì cũng cần có hình ảnh đẹp trên báo chí. Đó là số hiếm hoi trong số các nhà báo còn lại của đất Việt. Dám lao vào mớ hỗn độn để bảo vệ những người không đóng thuế để nuôi họ.

Những người dân thì thường hay bị đánh bởi chính những kẻ mình nuôi. Nhưng họ cũng không quá quan tâm, đơn giản ở đây cũng chưa có quá nhiều bất công, và con người cần phải lo cái thân mình trước. Tâm lý ấy là đơn giản  như một đặc thù suy nghĩ của một dân tộc trên thế giới.

Gốc gác của những chuyện lố bích ở Việt Nam rất đơn giản: con người đi sau xã hội hiện đại cả trăm năm, chưa trải qua cách mạng công nghiệp để tự bắt tay vào tự tạo tư liệu sản xuất mà chỉ đơn thuần được huấn luyện bởi những tư bản từ phương khác. Nên hỗn độn mất chu chình tiến hóa, không đủ vật chất để tôi luyện ý thức cho cả xã hội. Họ đành tìm vui trong những thú thường ngày và lòng tự hào tự sướng về bản thân. Tôi từng gặp nhiều người lớn hơn tuổi luôn tỏ ra đóng mình, ít chia sẻ và rất khó tính với thế hệ trẻ. Họ vừa dành cuộc đời mình cho 2 chữ vô ích và lãng quên.

 

Ngày nay thì người ta vẫn tiếp tục quá độ, bản thân tôi nghĩ cũng phải chờ. Không cái gì có thể phát triển được nếu không tích  lũy đủ năng lượng cho sự thay đổi. Tôi nghĩ chúng ta nên căn chỉnh vừa đủ để tiếp thu những tri thức. Dần dần mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn. Bản chất thì xã hội sẽ luôn đi lên mà thôi.

Có thể bạn quan tâm:

Giới thiệu Blog

Cuộc sống - cho đi là còn mãi- chia sẻ và yêu thương!

Chào các bạn- Mình là Ngô Hải Long - Ceo công ty Giải pháp số LBK- Chuyên seo web, quảng cáo Google , Facebook, Zalo và lập trình web wordpress, App (ứng dụng) IOS, Android. Các blog lập ra với mục đích chia sẻ kiến thức cuộc sống, thủ thuật máy tính, việc làm, tài liệu miễn phí. Trong quá trình đội ngũ biên soạn không tránh khỏi thiếu sót hoặc trùng lặp nội dung với các quý blog khác, thành thật xin lỗi nếu có sự cố đó xảy ra - Vậy bạn Vui lòng liên hệ giúp tới ngolonglbk@gmail.com nếu có bất cứ ý kiến, thắc mắc , yêu cầu xóa bài nào! Trân trọng cám ơn các bạn!

Chào mừng các bạn đến với  ngolongnd.net - Blog thư giãn và chia sẻ kiến thức, tài liệu miễn phí! 

Liên hệ quảng cáo- mua back link tại đây

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);