Đi tìm nguyên nhân khiến các nhà khoa học kĩ thuật Việt Nam không thể chế tạo được máy bay. Chắc nhiều người cũng lao vào bình và chế diễu vì lại một lần nữa không phải giáo sư hay tiến sĩ gì chế tạo ra máy bay. Tôi sẽ chỉ cho các bạn nguyên nhân chính khiến các nhà khoa học kĩ thuật Việt Nam không thể chế tạo được máy bay: đó là họ là người khôn.
Khái niệm về người khôn rất nổi tiếng ở Việt Nam. Người khôn ra đời như một phần tất yếu của cơ chế xã hội đẻ ra. Người khôn được hưởng cuộc sống giàu sang hơn, nhàn hạ hơn và danh tiếng hơn. Hôm nay là ngày 14/9/2016, tôi lại lướt qua các báo lớn ở Việt Nam và chụp cho các bạn ảnh này nhé:
Hôm nay là hôm hiếm hoi mà cướp – giết – hiếp không được lên ngôi ở đây. Thay vào đó là các tin thức thời sự và một bài báo bình về hành chính, nơi nền tư pháp thối nát đang nay hoay không tìm được lối thoát. Nơi mà các quan ông quan bà vẫn phải tìm cách để ăn khi số lượng họ quá nhiều và đồng lương thì quá thấp. Hầu hết những nhân viên khá ở các công ty lương thường cao hơn tất cả các quan đã được công bố. Ở nước ta thường thì lương cao không hẳn cuộc sống đã giầu hơn, người ta thường nói về thu nhập. Mà thu nhập thì thường chỉ có ở người KHÔN.
Khủng hoảng ở mọi quốc gia luôn xuất phát từ nền tư pháp và hành chính thối nát. Người dân và doanh nghiệp cảm thấy tiêu cực và bất mãn dai dẳng.
Và khi đó những nhà khoa học kĩ thuật cũng buộc phải sống theo phong cách người KHÔN. Bởi họ đâu có thể là người dại mà ăn được từ khoa học kĩ thuật. Bây giờ bạn thử nghĩ bạn đi chế tạo một cái gì đó thì được nhà nước hướng dẫn và hỗ trợ đăng kí bản quyền bảo vệ ra sao nào? Một ông it Nguyễn Hà Đông khi làm được sản phẩm hay thì thằng nào nên tiếng đầu tiên: Thuế nhé. Sau đó dư luận lên tiếng thì bác phó thủ tướng nhẩy vào vớt vát.
Người ta thấy những nhà khoa học đặc biệt là IT chuyển dần sang nước ngoài, nơi mà quy trình bảo vệ các sáng kiến và thủ tục doanh nghiệp đã hoàn thiện. Nếu các bạn từng nhờ tư vấn luật thì sẽ thấy những bảng biểu phí tư vấn luật thì các bạn sẽ thấy phân nửa là chi phí lobby cho xong rồi, từ phòng cháy chữa cháy, thủ tục hành chính, quy định này nọ mà lẽ ra lúc cấp phép thành lập doanh nghiệp phải làm cho người ta rồi, nhưng đợi người ta làm xong mới đi kiểm tra.
Cơ chế chính sách là cái phải thay đổi, mà bắt đầu bằng việc cố hữu: Một quốc gia muốn phát triển được chỉ có thể trải qua một thời kì dài không tham nhũng. Đừng chĩa súng vào người dân, hãy chĩa súng vào những kẻ tham nhũng.
Thay lời kết bằng bình luận của một chuyên gia Nguyễn Đức Thành- viện trưởng VEPR:
Đến mùa hải lưu đổi dòng, chảy từ Nam lên Bắc? Hay chỉ đơn thuần là biển vẫn tiếp tục ô nhiễm hoặc bị đầu độc như một quá trình lâu nay?
Nếu là trường hợp sau, thì giả thuyết ban đầu mà tôi vẫn duy trì, rằng Formosa chưa bao giờ là nguồn duy nhất gây ô nhiễm để giết chết biển Việt Nam, được thêm củng cố.
Điều này luôn đi liền với một vấn đề là, cách giải quyết khủng hoảng gần đây của Nhà nước, luôn mang tính giật gấu vá vai. Đổ tội vội vã cho một đơn vị hay cá nhân tiêu biểu, chụp mũ và kết tội bất chấp mọi quy trình tố tụng và thu thập bằng chứng, cốt để ghi điểm trước cơn thịnh nộ dân tuý của quần chúng.
Vụ Trịnh Xuân Thanh, Vũ Huy Hoàng cũng không nằm ngoài mô hình này.
Làm như thế rất giống đi xe tăng trên sông băng vào mùa xuân.
Dạo này đầu óc cứ bâng khuâng, luẩn quẩn với câu cách ngôn xưa trong Kinh Thư: “Ta trị muôn dân mà lòng sợ hãi như điều khiển xe tứ mã bằng bộ dây cương đã mục.”