Những điều tôi học được từ ông Park qua những bài báo gần đây: Đầu tiên, có lẽ là bài học rất quý giá: Đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. HLV người Hàn Quốc đến Việt Nam làm việc với “bản CV” không mấy ấn tượng, là HLV một CLB ở giải hạng 3 Hàn Quốc, có thành tích trầy trật. Vì thế mà những ngày đầu đến Việt Nam, không ít người đã chỉ trích ông, dự đoán “chắc chẳng đi đâu về đâu”, “bóng đá Việt Nam sẽ chẳng khá hơn nếu được HLV này dẫn dắt”.
Và rồi, thực tế đã khiến những ai từng chê bai ông phải suy nghĩ lại. Ông đã mở ra những chương mới cho bóng đá Việt Nam. Những kỳ tích ở vòng chung kết U.23 châu Á, ASIAD 2018, và nhất là giúp Việt Nam lên ngôi vô địch AFF Cup 2018 như một bài học dành cho tất cả mọi người, nhất là với giới trẻ: đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
– Bị bệnh --> không màng tới, chỉ sợ lây cho học trò.
– Cầu thủ mắc lỗi --> tự nhận trách nhiệm, thừa nhận HLV phải là người có trách nhiệm cao nhất cho mọi diễn biến trên sân.
– Xong trận đấu --> động viên học trò, bắt tay cầu thủ trẻ của đội bạn (dù đang có mâu thuẫn với ban huấn luyện đội đó), chào khán giả tới cổ động, nhặt rác.
– Cảm nhận chấn thương của Quang Hải, Tiến Linh --> lập tức thay ra và điều chỉnh, ưu tiên sự an toàn cho đôi chân của học trò. Thành tích có thể quan trọng, nhưng với cầu thủ đôi chân lành lặn còn quan trọng hơn cả, ông Park không muốn đời cầu thủ ngắn ngủi lại càng ngắn hơn bởi sự chạy đua thành tích.
Nhiêu đó thôi cũng đủ thấy bóng đá đôi khi là cuộc đời, và cách chúng ta yêu đội tuyển hiện tại tôi tin không chỉ là vì thành tích ấn tượng mà còn nằm ở phong thái cư xử rất đời, rất nhân văn như thế và đặc biệt mọi thứ được lan tỏa đến từng thành viên trong đội theo một cách tự nhiên và gần gũi.
Tôi không biết chu kỳ thành công của ông Park sẽ kéo dài bao lâu nữa, tôi tin không có gì là mãi mãi, nhưng tôi tin những thứ thuộc về tấm lòng sẽ được lưu giữ mãi trong ký ức của người hâm mộ về một thời huy hoàng của đội tuyển Việt Nam.
ANH SẼ VỀ
Anh sẽ về, em ơi chờ anh nhé
Biết em trông nhưng chưa thể bây giờ
Vì bọn anh còn viết tiếp giấc mơ
Tặng fan Việt và quê hương đất nước
Anh không hứa nhưng quyết tâm làm được
Seagames này cá chép vượt vũ môn
Chờ anh lâu xin em chớ dỗi hờn
Thắng bán kết anh sẽ vào chung kết
Nhưng giấc mơ của triệu người chưa hết
Hạ Indo oanh liệt để đăng quang
Sáu mươi năm ta lại viết sử vàng
Nam Trung Bắc ngập tràn niềm hạnh phúc
Park Hang Seo người thầy đầy tài đức
Luôn tận tâm và nỗ lực hết mình
Bác là vì tinh tú sáng lung linh
Tên bác mãi trong lòng người dân Việt.