Tôn trọng sự khác biệt của người khác

Tôn trọng sự khách biệt của người khác

Tuần trước, trong một bữa tối với người nhà, mình có nghe đứa em họ mình nói rằng: “Em chẳng sợ sự khác biệt, em vẫn luôn tôn trọng sự khác biệt của em”. Vấn đề này chắc hẳn không chỉ mình mà mọi người đều đã được nghe rất nhiều lần, nhưng câu nói này làm mình suy nghĩ khá nhiều: làm thế nào để tôn trọng sự khác biệt của bản thân?

 

Chúng ta được dạy phải tôn trọng người khác, không được chê bai, đàm tiếu hay phán xét khi chưa hiểu rõ con người họ. Và chúng ta được dạy không được chỉ trỏ, chê cười người khác ngay trước mặt họ. Tuy nhiên, nhiều khi chúng ta chỉ kiềm chế được việc phán xét người khác một cách trực tiếp để giữ phép lịch sự, còn sau lưng chúng ta vẫn không ngừng đánh giá sự khác biệt của người khác.

Trước đây, mình từng nghĩ mình là một người chẳng có gì khác biệt, do vậy mình nhìn những người hơi khác biệt so với số đông là những người “không bình thường”. Sau này, khi nhận ra và chấp nhận những suy nghĩ và mong muốn thật sự của bản thân, mình mới nhận ra mình cũng có những cái khác biệt đó chứ.

Trước đây, mình sẽ không bao giờ dám thừa nhận mình thích được chú ý, thích được làm người quan trọng, hay thích kiếm thật nhiều tiền để về sau trở thành một người truyền cảm hứng và năng lượng cho người khác mà không phải đắn đo về cơm áo gạo tiền. Mình từng nghĩ rằng mình không đủ giỏi, đủ tốt để làm được những điều này, rồi quay về sự “bình thường” hay nói đúng hơn là quay về môi trường an toàn mà mình tự tạo ra để trốn trong đó thật kĩ.

Sau này, khi dần khám phá ra và chấp nhận bản thân, mình cũng dần mở lòng hơn với người xung quanh. Mình có xu hướng đi tìm lý do cho những sự khác biệt của người khác để thấu hiểu và thông cảm cho họ. Mình thấy chỉ có 3 thứ ràng buộc sự khác biệt, chính là “pháp luật, đạo đức và thuần phong mỹ tục”. Bất kỳ sự khác biệt nào mà vẫn nằm trong khuôn khổ 3 điều trên đều đáng được yêu thương và trân trọng.

Mình nghĩ rằng, mình không cần phải đánh đổi bất kỳ điều gì quý giá để nhận được sự cho phép làm điều mình thích, nhất là điều đó không gây hại tới ai, dù điều đó có hơi lập dị một chút, và hơn hết điều đó giúp mình “được là chính mình”. 

Nếu điều mình thích bắt buộc phải trả giá thật đắt, mình nghĩ đó nên là công sức, sự nỗ lực và khả năng mình chứng minh cho họ thấy, có những định kiến cần phải thay đổi. Và thời gian sẽ chính minh được điều này.

Hôm nay nghe lại bài hát của Đen Vâu, mình nhớ mãi một câu hát “Thấy nhau bằng tâm hồn, không cần nhìn bằng võng mạc”. Vậy nên mình tin rằng, mỗi người chúng mình đều có khả năng học được cách tôn trọng sự khác biệt.

Có những mất mát là cơ hội để chính mình thanh lọc. Điều duy nhất mình có thể làm là học lấy bài học đó và trân trọng nó suốt cuộc đời này.

Nếu có ai cũng đang tự ti về sự khác biệt của mình, hãy lắng nghe bản thân thật nhiều và chấp nhận nó để lan tỏa năng lượng tích cực tới những người xung quanh nhé, chúng ta sẽ thấy trở nên khác biệt là một điều thật đáng tự hào. Và mình, chỉ muốn là mình ở phiên bản tốt hơn❤️

Nguồn: Jen

 

Có thể bạn quan tâm:

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);